Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2012

Đồ gốm sứ

Chiều nay ghé qua 1 tiệm bán đồ gốm sứ. Xem mê mệt, đủ thứ ấm trà, chén, ly, tách, lọ hoa, tượng, tranh ... Hỏi hủ đựng trà, có nhiều cái khá đẹp nhưng lại không ưng bụng lắm. Mà nghĩ lại cái hủ đựng trà của má tui mới bị tui tịch thu hôm qua, trông không tệ hơn những cái ở đây nên thôi.
Cái bộ bình nghe má tui nói là hồi xưa mua đồ của Nhật, giá hơn 1 chỉ vàng hồi đó. Mấy mươi năm nay tui cứ tưởng là dùng để đựng rượu để nhậu, hôm qua mới biết là bình trà (bình gì mà to tổ chảng).
Cái shop ghé hồi nhiều đồ mê ly luôn. Chủ shop là một bà cụ. Nghe khen quán bà có nhiều đồ đẹp quá, thấy bà cụ rất vui và bảo gặp khách như cậu tui cũng thấy vui lắm. Nghe nói tui có một chiếc ấm tử sa, bà tò mò hỏi uống trà có ngon hơn không làm tui thấy hơi mắc cười. Vì ấm tử sa thiệt ra chỉ đẹp hơn thôi, lâu ngày nó càng bóng lên. Cái ấm mắc là vì bên trong được nắn rất khéo (tiệm bà cũng có nhiều ấm bán bạc triệu nhưng nội thất bên trong chưa phải là nhức nhối, nhìn là ghiền).
Lựa hai ba lượt mới lựa được một cái tô, định bụng mua về để làm tô rửa bình trà. Ráng mua cái tô cho bự, về nhà cũng không thoát: cái bình bự quá cỡ. Thế là đành xin má một cái tô canh thiệt lớn làm tô rữa trà...hí hí....Chớ cái bình ngoại hàng cỡ đó thì vô phương kiếm ra tô cho vừa. Vậy là bình trà của mình có thêm được một cái tô mới, để vừa bon...hì hì...đúng là vô tình lượm được bí kiếp (vì cái tô cũ miệng nhỏ nhét vô hổng vừa).Cái tô này có nước men nhìn rất ngộ nghĩnh, nhìn cứ như cái tô bị ai đó vừa vứt đi. Về nhà má hỏi mua bao tiền, chỉ nói nữa giá mà còn bị...chê mắc, bảo rằng tô trong siêu thị còn đẹp hơn (bó tay.com). Quê luôn, hổng thèm nói gì nữa.
Mới phát hiện ra một chỗ bàn đồ trà, mai phải đi coi thử...hì hì...Chỗ này có bán cả ống ngửi và tách, hủ đựng trà, đồ lược trà, bàn trà, chén tống. Nhìn bộ đồ trà vá víu của mình thiệt thảm thương, hổng thằng nào giống thằng nào. Đau cái là mấy đứa mua gần đây lại không có thằng nào thấy vừa bụng, chỉ miễn cưỡng cực chẳng đã mua cho có.
Chiều nay thấy một bộ ấm tím, hì hì....đang tính vài hôm nữa trở lại coi sao. Thú thiệt là tui đã có luôn ấm sơ cua để mấy năm nay chưa lột vỏ. Chẳng là ngày xưa khi đi về Sài Gòn cứ nom nớp lo sợ cái ấm mà bể thì chẳng biết mua đâu, bèn mua một bộ sơ cua. Giờ mới biết là thừa, đồ ở đây bán đầy (có điều đồ đẹp thì chưa thấy).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét