Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

Shopping

+ Mua được mấy khung hình về nhà bỏ hình vô rồi rồi treo lên trông rất thích. Một tấm hình hồi tui còn nhỏ: tròn vo ngồi cười rất tươi. Một khung hình để treo giấy quy y tam bảo. Nói ra các bạn chớ cười tui quê, chẳng là mấy mươi năm nay chẳng mấy khi tui để ý khu bán đồ văn phòng trong nhà sách. Hồi tui ở quê chỉ có mấy shop trong chợ bán dăm ba món. Đã bao giờ khám phá khu đồ văn phòng của mấy nhà sách lớn đâu. Mấy tuần nay khám phá mấy tiệm sách gần nhà, hóa ra trong đó các bạn bán đồ nhiều dễ sợ. Nào là khung hình, bình hoa, bộ trà, tranh tượng, hồ dán, tấm mũ bao tập, viết, thước, hộp đựng viết. Cái mũ bao tập bây giờ làm cho việc bao tập vở tiện quá, cứ bỏ tập vào dán lại là xong. Chẳng bù với thời trước, cắt báo Liên Xô ngồi bao thấy mồ luôn (Rem có thú vui in sách và mua tấm mũ về bao ...hì hì).
Hôm nay đi nhà sách mua được mấy hộp keo sữa về dán sách, một kệ CD nhỏ trông xinh xinh. Có hơi tiếc là đã vội mua mấy khung hình không vừa ý lắm mà nhà sách này có cái trông ưng mắt hơn.
Chỉ có một điều tui thấy rất kỳ lạ là ở đây người ta gần như không bán bookmark. Tui là một fan của bookmark, thằng bạn đi xa về tặng cho một cái bookmark thì khoái lắm. Bữa nọ hỏi một em nhân viên nhà sách chỗ em có bán bookmark không. Em hỏi lại bookmark là gì làm tui ngỡ ngàng mấy giây hổng biết trả lời sao (nghĩ trong bụng: ới, bookmark là bookmark chớ gì nữa trời, nhưng không nghĩ ra tiếng Việt gọi là gì). Đành diễn tả: thì là cái để làm dấu sách ấy. Đi dăm nhà sách mới thấy mình rõ là quê, nhà sách ở SG này làm gì có bán bookmark, người ta không biết bookmark là cái chi chi là phải rồi. Quê độ thiệt.
+ Tuần rồi vì ham quá đã mua cái bàn trà Tàu. Về nhà vẫn ấm ức các bạn bán hàng dối trá. Các bạn bảo là hàng của xứ Đài, mà ghi chần dần là cái hãng bên Đại lục làm. Bàn trà trông khá đẹp, nhưng đồ Tàu thì bà con biết rồi: xài chớ hư hồi nào thì hổng biết. Hên xui (dù thiệt lòng là đồ Trà thì đồ Tàu là rất khá).
+ Sáng nay ghé nhà sách Hà Nội mua được mấy cuốn bí kiếp. Cái bệnh mua sách vô tội vạ của tui thiệt là nan y. Nhưng bộ này thì không thể không mua. Đó là bộ Kinh Trung Bộ do HT Minh Châu dịch, sách khổ lớn đẹp ơi là đẹp vừa in năm nay. Lại còn thêm một cuốn này nữa: Nghiên cứu đối chiếu Milinda vấn đạo và kinh Na tiên tỷ kheo của HT Minh Châu, cô Trần Phương Lan dịch. Một cuốn nữa tiện thể mua luôn là Việt Nam thi văn giảng luận của Hà Như Chi.
Cho dù bây giờ hổng đi làm gì, ăn rồi suốt ngày đọc sách cũng hổng thể nào đọc xong đám sách trong nhà. Đi mua thêm sách, về lý trí mà nói, thì hiển nhiên ngu rồi, nhưng cái gì ghiền rồi cũng khó bỏ thiệt.